Tô Chí Tự

TRĂNG CŨNG BIẾT ĐÙA




 
 
Chợt như trăng rụng xuống thềm.
Vỡ tung...sơn phết lem nhem trước nhà !
Ngẩng nhìn lên..._ Ôi ! là là...
Trăng cười mủm mỉm như là Trăng trêu !
Giơ tay ngoắc kiểu " lêu lêu ".
Phải chăng Trăng thẹn (?) , liền trèo lên mây !
Ta buồn ! ngồi gục phút giây !
Bỗng đâu Trăng lại thò ngay ra cười !
 

 

Được bạn: HB 08.04.2010 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "TRĂNG CŨNG BIẾT ĐÙA"